Cuộc sống gian nan vì lỡ chọn chồng nghèo.
Năm nhất Đại học, tôi gặp chồng hiện tại qua bạn bè. Anh là người yêu tuyệt vời nhưng có hoàn cảnh khó khăn, gia đình làm nông với thu nhập thấp. Sau khi ra trường, anh chỉ kiếm được việc làm với lương 6 triệu và không có tiến triển. Dù biết lấy anh sẽ khó khăn vì nghèo, tôi vẫn đồng ý kết hôn vì tình yêu. Tuy nhiên, sau khi cưới, cuộc sống của chúng tôi vẫn khó khăn; tôi tìm việc nhưng không xin được công việc nào tốt do thiếu kinh nghiệm và không có mối quan hệ.
Cuối cùng, tôi làm kế toán cho một công ty với lương 3 triệu đồng, tổng thu nhập của hai vợ chồng là 9 triệu. Sau khi trừ 2 triệu tiền thuê nhà, 1 triệu tiền điện nước, và 3 triệu gửi cho gia đình, chúng tôi chỉ còn 3 triệu để chi tiêu hàng tháng. Sống ở Hà Nội với số tiền đó thật vất vả. Mỗi sáng, tôi phải dậy từ 5 giờ để nhóm bếp than nấu ăn, vì dùng ga quá tốn kém. Dù biết đun than có hại cho sức khỏe, nhưng chúng tôi vẫn phải tiết kiệm. Mùa đông có khi cả tuần chúng tôi mới tắm một lần, vì không có thời gian và không muốn tốn điện. Cuối tuần là lúc chúng tôi tranh thủ tắm rửa và giặt giũ.
Bữa cơm của chúng tôi rất đạm bạc. Mỗi lần đi chợ, tôi phải tính toán kỹ lưỡng từng chi phí, chỉ tiêu 60 ngàn mỗi ngày cho thức ăn. Tôi thường nêm mặn để tiết kiệm. May mắn là chúng tôi có bữa trưa phụ cấp ở cơ quan, chỉ cần lo bữa sáng và tối. Buổi sáng, tôi và chồng ăn cơm nguội với ruốc. Khi có bạn rủ đi ăn sáng, một tô phở 40 ngàn làm tôi lo lắng. Tháng nào có đám tiệc, chúng tôi chỉ ăn trứng để cầm hơi. Khi hết tiền, tôi phải vay bố mẹ. Lấy chồng nghèo thật tủi, bạn bè trách tôi không còn xuất hiện. Cái nghèo khiến tôi không dám theo đuổi cuộc sống như họ, chỉ dám tham gia những buổi gặp mặt đơn giản.
Mỗi lần họp lớp, thấy bạn bè khoe quà chồng tặng, tôi cảm thấy tủi thân. Dạo này, phong trào mua váy chống nắng rộ lên, nhưng tôi chỉ đi chiếc Dream cũ, nên váy vóc cũng không cần thiết. Cuộc sống khó khăn khiến tình cảm vợ chồng dần phai nhạt, chúng tôi thường cãi nhau về tiền bạc. Tôi rất tiếc khi chồng đi nhậu với bạn, có lần anh còn khao bạn gần triệu đồng. Tôi tiết kiệm từng đồng, trong khi anh thì phung phí. Khi tôi phải vay tiền bố mẹ, tôi luôn phải giấu chồng. Anh từng nổi cáu khi biết tôi xin tiền, cho rằng tôi coi thường anh. Ngày còn yêu, tôi chỉ cần anh bên cạnh, nhưng giờ mọi chuyện đã khác.
Tôi tủi thân đến mức khóc khi anh nói những lời tổn thương, thậm chí còn chụp ảnh để châm chọc. Anh bảo nếu tôi không thông cảm thì hãy ly hôn và tìm người giàu có hơn. Tôi chỉ biết khóc, hối hận vì đã vội vàng lấy anh và giờ phải sống khổ sở. Mới cưới đã phát sinh nhiều vấn đề, tiền bạc lúc nào cũng đè nặng. Tháng trước, tôi phát hiện mình có thai, dù chúng tôi chưa chuẩn bị cho việc này. Bố mẹ chồng thì không hiểu và liên tục thúc giục. Tôi lo lắng không thể nuôi con tốt trong hoàn cảnh hiện tại.
Tôi không thể để con sống trong ngôi nhà chật chội và thiếu thốn. Sinh con mà không nuôi được là tội lớn, nên tôi quyết định bỏ đứa trẻ. Nhiều đêm tôi khóc thầm và tự mình bỏ thai mà không cho chồng biết. Tôi cảm thấy mình là người mẹ tồi tệ, vì nghèo mà đã giết chết con. Tương lai mù mịt, cuộc sống luẩn quẩn không lối thoát. Có ai trong số các chị em cũng như tôi không?


Source: https://afamily.vn/cuoc-song-truan-chuyen-vi-trot-lay-chong-ngheo-20120719105433770.chn